• CHÚA NHẬT XXIX TN C 25
      Lc 18, 1 – 8
      CHÚA HẰNG NGHE LỜI CHÚNG TA CẦU XIN
      Điều mà chúng ta cảm nhận được khi chúng ta đọc xong đoạn trích từ sách Xuất Hành của Chúa Nhật XXIX Thường Niên năm C ( Xh 17, 8 – 13 ) hôm nay, khi dân Do Thái, dưới sự thống lĩnh của ông Giosuê, chiến đấu chống lại quân Amalech cho đến lúc thắng trận là nhờ câu nguyện của ông Môsê: “ Khi ông Môsê giơ tay lên, thì dân Irael thắng trận, cò khi ông hạ tay xuống một chút, thì người Amalec thắng thế. Bây giờ tay ông Môsê mỏi mệt, người ta liền khiêng tảng đá kê cho ông ngồi, còn ông Aaron và ông Hur thì nâng đỡ hai tay ông. Bởi đó, hai tay ông không còn mỏi mệt cho đến khi mặt trời lặn. Ông Giosuê dùng gươm đánh đuổi người Amalec và quân dân nó. Như thế, hành động giơ tay lên là hành động của sự cầu nguyện. Vì mỗi lần dân Do Thái cầu nguyện là họ giơ cao hai tay lên để khẩn xin Chúa ( xMt 6, 5 – 6 ). Ông Môsê không cầm gươm cầm giáo chiến đấu trực tiếp với kẻ thù, nhưng ông cầu nguyện để dân Do Thái chiến đấu và Chúa cho họ thắng trận. Lời cầu nguyện làm nên sự thắng trận. Ở đây chúng ta thấy trong Giáo Hội của Chúa cũng lập lại những hình ảnh này. Ví dụ, chị Têrêsa Hài Đồng Giêsu, chị không trực tiếp đi rao giảng Tin Mừng được, nhưng chị cầu nguyện cho các ngài thừa sai để Chúa chúc lành, nâng đỡ các nhà thừa sai đi rao giảng Tin Mừng của Chúa cho lương dân. Vì thế mà Giáo Hội chọn chị làm bổn mạng các xứ truyền giáo.
      Lao động và cầu nguyện đi đôi với nhau, có những người trước khi họ làm một việc gì, họ đều cầu nguyện và còn nhờ những người khác cầu nguyện giúp đỡ họ nữa, vì họ cũng như chúng ta tin rằng cầu nguyện là nguyên nhân của sự thành công. Chính Chúa sẽ chúc lành, thánh hóa, ban ơn cho các công việc chúng ta làm: “ Lạy Chúa, xin soi sáng cho chúng con biết việc phải làm, và khi chúng con đã bắt tay vào việc, xin Chúa thương giúp đỡ, để mọi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành, tất cả đều do ân sủng Chúa. Chúng con cầu xin…” ( Kinh sáng thừ hai tuần I TN ).
      Một điều rất quan trọng mà chúng ta cần phải có trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, nhất là những lúc chúng ta cầu nguyện, đó là lòng khiêm nhường và sự kiên trì nhẫn nại.
      Bà góa trong bài Tin Mừng chắc chắn là đến rất nhiều lần với vị quan đầy quyền hành để xin khiếu nại, minh xử cho sự oan trái người khác gây ra cho mình. Vị quan này rất khó chịu, mặt nóng mặt lạnh với bà, đôi khi quát tháo, la mắng, xua đuổi bà, nhưng bà không xấu hổ, không mắc cở, vì bà khiêm nhường, bà nghĩ dù sao bà vẫn là thường dân, còn ông quan thì có chức có quyền, cho nên bà không rút lui, bà vẫn cứ đến, bà không mặc cảm, tự ti. Chúng ta là loài thụ tạo tội lỗi, bất toàn, bất xứng, đến với Chúa, chúng ta hãy mang tâm tình tâm hồn tan nát khiêm cung. Chúng ta biết bản thân mình thiêu thốn trăm bề, chúng ta cần có Chúa trong cuộc đời chúng ta: “ Còn người thu thuế thì đứng đàng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vùa đấm ngực vừa thưa rằng: Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi “ ( Lc 18, 13 ). Vì thế, chúng ta hãy có lòng khiêm nhường để Chúa thương chúng ta hơn.
      Đi đôi với lòng khiêm nhường là chúng ta hãy có sự kiên trì, nhẫn nại. Bà góa kiên trì từ ngày này sang ngày khác, từ thánh nọ qua tháng kia, đi đến với ông quan để xin minh oan và cuối cùng trước sự kiên trì, nhẫn nại của bà mà vị quan này đã xử cho bà: “ Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: Mặc dù ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà góa này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc “ ( Lc 17, 4 – 5 ). Cũng thế, Chúa cần chúng ta kiên trì nhẫn nại lúc cầu nguyện. Khi chúng ta cầu nguyện là Chúa đã nhậm lời rồi, còn việc Chúa ban ơn, ban như thế nào, ban bao nhiêu, ban cách nào, ban lúc nào là tùy ở Chúa. Nhưng với Chúa thì không có thời gian, cho nên Chúa để chúng ta chờ đợi, hoặc là trước khi ban ơn, Chúa thử thách chúng ta. Mục đích của việc Chúa thử thách là Chúa muốn đức tin chúng ta thêm vững mạnh, khao khát mong chờ, chuẩn bị tâm hồn cách kính cẩn chu đáo để mới nhận lãnh và sử dụng ơn Chúa mới hiệu quả, và chúng ta biết quý trọng ơn Chúa mà cố gắng gìn giữ ơn Chúa ban cho chúng ta, đừng đánh mất ơn Chúa: “ Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó ? Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày mà khoan giãn với họ mãi sao ? Thầy bảo thật các con: Chúa sẽ kiếp giải oan cho họ “ ( Lc 17, 6 – 7 ). Trong lúc chờ đợi Chúa ban ơn, chúng ta vẫn tựa nương bám chặt vào Chúa, nhưng có những anh chị em khác không kiên trì nhẫn nại được, bỏ cuộc, phàn nàn trách móc Chúa, làm cho Chúa thất vọng, đến nỗi chúa phải cảnh tỉnh chúng ta: “ Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng “ ( Lc 17, 8 ). Chúng ta hãy cộng tác với Chúa giúp đỡ anh chị em của chúng ta đừng nản lòng mà cứ vững tin vao Chúa thì sẽ được: “ Thầy bảo thật các con: Các con cứ xin thì sẽ được, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho “ ( Lc 11, 9 ).
      Lạy Chúa, Chúa luôn luôn bảo vệ chúng, mọi sự Chúa dựng nên đều có lợi cho chúng con, Chúa không để bất cứ một người nào hại chúng con. Xin Chúa giúp chúng con biết tin tưởng phó thác cuộc sống chúng con cho Chúa, đừng bao giờ tự ý lìa xa Chúa, xin Chúa cũng đừng bỏ rơi chúng con.
      Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin tạo cho chúng con một tấm lòng trung tín và quảng đại để chúng con nhiệt thành phụng sự Chúa. Amen.
      Lm Micae Võ Thành Nhân