Mùa Vọng 2025: Hy vọng bừng lên giữa những mất mát hoang tàn
Mùa Vọng khởi đầu Năm Phụng vụ mới, mùa mang tâm tình cầu mong Chúa đến. Trong khung cảnh Năm Thánh Hy Vọng 2025, người tín hữu được mời gọi sống Mùa Vọng với niềm hy vọng tìm gặp Chúa Kitô – Đấng là nguồn “hy họng không làm thất vọng”.
Trên dải đất miền Trung thân yêu, khi Huế liên tiếp hứng chịu những trận lũ, khi Khánh Hoà, Phú Yên và Nam Trung Bộ oằn mình dưới mưa lũ, nhiều người cảm thấy sờn lòng, chùn bước, thậm chí là tuyệt vọng. Nhưng chính trong những ngặt nghèo phận người ấy, người Kitô hữu lại được nhắc nhớ bởi những ngọn nến mùa Vọng: Ánh sáng của Đấng Emmanuel không nằm ở những trang hoàng lộng lẫy, nhưng là ánh sáng của Hy vọng soi vào những góc tối của cuộc đời, thắp lên ngọn nến sáng ngay giữa đêm đen trong khổ đau, mất mát. Trong hoàn cảnh ấy, lời sấm của ngôn sứ Isaia vẫn còn nguyên giá trị: “Đứng lên, bừng sáng! Giêrusalem hỡi, vì ánh sáng của ngươi đến rồi” (Is 60,1a).
Mùa Vọng không chỉ là thời gian chuẩn bị để mừng lễ Giáng sinh, mà còn chuẩn bị tâm hồn để chờ ngày Chúa Kitô trở lại trong vinh quang (GLHTCG số 524). Đó là mùa của đức cậy, mùa hướng lòng về bình minh của ơn cứu độ, đồng thời nhìn lại hành trình đức tin của chính mình.
Giữa những đổ nát của bão lũ, giữa những thao thức của người dân miền Trung, mùa Vọng 2025 không khép ta lại trong u buồn, nhưng mở ra một xác tín: Hy vọng Kitô giáo không phải là mong chờ một điều may rủi, nhưng là sự chắc chắn rằng Thiên Chúa đang hành động và đang đến.
1. MÙA VỌNG – MÙA ĐỢI CHỜ ĐẤNG CỨU THẾ VÀ CANH TÂN TÂM HỒN
Mùa Vọng là thời gian chờ đợi trong hy vọng việc Ngôi Lời nhập thể và hướng lòng về ngày Chúa Kitô sẽ trở lại để hoàn tất lịch sử nhân loại. Sự chờ đợi này không thụ động, nhưng là hành trình canh tân nội tâm, quay trở về với Chúa bằng việc cầu nguyện, hoán cải và sống bác ái.
Tại các tỉnh hứng chịu lũ lụt, nơi người dân vừa phải đứng lên từ những trận ngập sâu và mất mát, ý nghĩa này trở nên sống động. Người tín hữu không chỉ đợi chờ bằng lời kinh, mà còn bằng chính nỗ lực làm cho quê hương mình ngập tràn tình Chúa, tình người. Trong những Giáo xứ bị nước lũ nhấn chìm, hình ảnh cộng đoàn kéo nhau dọn dẹp đường sá, chia sẻ miếng cơm manh áo, chia sẻ nơi trú thân đã trở thành bài giảng sống động của Mùa Vọng.
Đợi Chúa đến không chỉ bằng ánh nến lung linh trong nhà thờ, mà bằng những việc rất nhỏ: một lời hỏi thăm người hàng xóm vừa bị lũ cuốn mất tài sản, một bữa cơm nóng sẻ chia cho người chạy lũ, một đôi tay nâng đỡ những gia đình đang tái thiết cuộc sống.
Mùa Vọng mời gọi ta trở về với một Thiên Chúa nhập thể, Đấng không ngự ở nơi cao sang, nhưng đến trong chuồng bò nghèo khó. Năm nay, giữa những mái nhà đổ sập, hay những ruộng đồng tan tác đó đây, lời mời gọi ấy càng trở nên tha thiết: Hãy mở cửa lòng mình, hãy mở cửa nhà mình để chính Chúa bước vào thực tại mong manh của chúng ta.
2. MÙA VỌNG – MÙA HY VỌNG CHẮC CHẮN VÀ VỮNG BỀN
Giáo lý dạy rằng hy vọng Kitô giáo là nhân đức giúp ta tin rằng Chúa sẽ ban sức mạnh để ta vượt qua thử thách, và sẽ dẫn ta đến sự sống đời đời. Hy vọng không phải là ảo tưởng, nhưng là niềm xác tín dựa vào lòng trung tín của Thiên Chúa.
Trong Năm Thánh Hy Vọng 2025, hy vọng của các Giáo phận miền Trung còn là động lực đứng dậy sau thiên tai. Khi nước lũ cuốn trôi hoa màu, khi nhiều mái nhà bị sập, khi một số Giáo xứ bị cô lập nhiều ngày, người dân vẫn thấy được an ủi: các đoàn cứu trợ không ngớt đổ về, các xứ đạo xa gần dù đủ đầy hay túng thiếu vẫn gửi đi sự chia sẻ. Những hình ảnh ấy phản chiếu niềm hy vọng của Mùa Vọng:
– Hy vọng không để cho khổ đau làm ta tê liệt.
– Hy vọng thúc đẩy ta mở lòng ra với tha nhân.
– Hy vọng dạy ta biết rằng Thiên Chúa không đứng ngoài, Ngài đang hành động qua chính Giáo hội, qua anh chị em đồng loại.
Mùa Vọng sau cơn lũ miền Trung nhắc ta rằng: không có hoàn cảnh nào quá tối để Chúa không thể chiếu sáng, không có nỗi đau nào quá sâu để Chúa không thể chạm đến, và không có mùa đông nào bất tận nếu lòng người biết mở ra với Thiên Chúa.
3. MÙA VỌNG – HƯỚNG ĐẾN MẦU NHIỆM GIÁNG SINH VÀ NIỀM VUI ƠN CỨU ĐỘ
Mùa Vọng dẫn ta đến mầu nhiệm Giáng sinh – biến cố làm thay đổi lịch sử nhân loại. Con Thiên Chúa hạ sinh trong cảnh khó nghèo, trong chuồng bò lạnh lẽo, giữa đêm tối và bấp bênh. Ngài chọn sự bé nhỏ để đồng hành với phận người.
Năm nay, hình ảnh ấy đặc biệt gần hơn:
– Bé nhỏ như đứa trẻ trong máng cỏ chính là những gia đình vừa mất trắng sau bão.
– Lạnh lẽo như đêm Bêlem chính là những đêm người chạy lũ trú tạm trong Nhà thờ hay nơi này nơi kia.
– Nghèo khó như Thánh gia chính là bao gia đình đang khởi đầu lại từ con số không.
Nhưng cũng chính từ khung cảnh ấy, sứ điệp Tin Mừng Giáng sinh lại vang lên: Thiên Chúa chọn ở lại với những người bé nhỏ, ở lại giữa khổ đau để trao ban ơn cứu độ. Chúa chọn các trẻ mục đồng đơn sơ thay vì những thầy tư tế xúng xính áo thụng; Chúa chọn 3 nhà chiêm tinh thay vì Hêrôđê trong dinh thự nhà vua để mặc khải mầu nhiệm Giáng sinh.
Giáng Sinh không phải một ngày lễ “kỷ niệm”, một ngày lễ hội ồn ào, mà là thời khắc linh thánh để mỗi người ý thức rằng: chúng ta được Thiên Chúa tìm kiếm, mỗi hoàn cảnh được Thiên Chúa chạm đến, Thiên Chúa đau nỗi đau của con người và Con Thiên Chúa vẫn ở cùng nhân loại, Đấng đã “trở nên người nghèo và cư ngụ giữa chúng ta” (x. Ga 1,14 và x. 2Cr 8,9).
Mùa Vọng trong Năm Thánh Hy Vọng 2025 – là thời khắc để mỗi người chúng ta nhìn lại cuộc đời và đặt tay lên trái tim mình mà thưa với Chúa: “Lạy Chúa, xin hãy đến. Xin đến chữa lành chúng con. Xin đến trong khốn khó của quê hương con. Xin đến giữa bão lũ, giữa những mất mát, giữa những mong manh của kiếp người.”
Mùa Vọng hôm nay dạy chúng ta rằng: hy vọng không mất đi khi bão tố ập đến, hy vọng không bị nhận chìm khi nhà cửa bị cuốn trôi, hy vọng không vỡ nát vì nghèo túng hay thất bại. Hy vọng Kitô giáo đứng vững vì đặt nền tảng nơi chính Đức Giêsu Kitô – Đấng đã đến, đang đến và sẽ đến.
Ước gì chúng ta biết nhìn lên Chúa Giêsu Hài Đồng là chính nguồn ủi an, nguồn sức mạnh và nguồn hy vọng cho cuộc đời và hành trình Đức tin của mỗi người. Ước gì từ giữa khổ đau của dải đất miền Trung, hy vọng lại bừng lên, mạnh mẽ như ngọn nến không hề tắt trước gió khi mỗi Kitô hữu trở thành người mang hy vọng đến cho thế giới như Mẹ Maria, như Thánh Giuse, như các mục đồng và như các nhà chiêm tinh.
Ban Truyền thông TGP Huế
Link video: https://www.youtube.com/watch?v=zUz99jLig0E .