Ngày 02.08: Thánh Eusêbiô Vercellêsi và Thánh Phêrô Julianô Eymard
1. THÁNH EUSÊBIÔ VERCELLÊSI
Eusêbiô sinh tại Sardinia, Ý ngày 02.03.283 trong một gia đình quí tộc, là con của người cha chết vì đức tin thời hoàng đế bắt đạo Điôclêtianô. Mẹ cậu đã đưa hai người con về sống ở Rôma. Cậu được Đức Giáo Hoàng Eusêbiô rửa tội và lấy chính tên mình đặt cho con trẻ.
Eusêbiô được nuôi dưỡng trong bầu khí đạo đức, theo học văn chương và nghệ thuật. Nhập hàng giáo sĩ, thầy được phong chức đọc sách và được sai đi Vercelli (bắc Italia). Năm 345 ngài được chọn làm Giám mục của giáo phận này.
Ngài thiết lập một trường đào tạo linh mục. Cùng nhóm môn sinh, ngài sống đời ẩn tu ngay giữa thành phố. Những lời khuyên dạy đầy cảm kích đã làm giáo phận thay đổi. Các tội nhân trở lại và nhiệt thành sống đạo.
Bè rối Ariô lúc ấy bành trướng mạnh mẽ, ngài hết sức chống lại và Đức Giáo Hoàng chỉ định ngài dẫn đầu phái đoàn Giám mục đến gặp Hoàng đế Constantiô để bênh vực đức tin. Ngài thuyết phục Hoàng đế triệu tập một Công đồng tại Milan và ngài tham dự.
Thấy phần đông theo lạc giáo, ngài trình biểu thức đức tin của Công đồng Nicea, đòi mọi người ký nhận trước khi bàn đến điều gì khác. Ngược lại, ngài không chịu ký vào văn bản lên án thánh Athanasiô, vị Giám mục nhóm lạc giáo sợ nhất. Nhóm này tức giận và vận động Hoàng đế đẩy ngài đi lưu đày ở Palestina.
Nơi lưu đày, ngài chịu đối xử dã man, bị giam phòng tối và bỏ đói. Ngài còn bị gởi đi Cappađocia và tới miền thượng Thébaide bên Ai cập. Tại đó ngài còn chịu muôn vàn cực hình cho đến khi Constantiô băng hà và ngài được hồi hương. Trên đường về theo lệnh Đức Giáo Hoàng, ngài ghé nhiều giáo đoàn để an ủi các giáo hữu đau khổ bởi những tàn phá của phái Ariô để lại.
Trở về Vercelli, Đức Giám Mục Eusêbiô được tiếp đón nồng nhiệt như một vị anh hùng. Già cả và yếu sức, ngài vẫn tận tụy phục vụ giáo phận cho đến khi qua đời ngày 01.08.371. Người ta tôn kính Ngài như vị thánh tử đạo
2. THÁNH PHÊRÔ JULIANÔ EYMARD
Sinh ngày 04.02.1811 tại Isère, miền Nam nước Pháp, thuộc Giáo phận Grenoble. Phêrô đã giúp thân phụ làm nghề thợ rèn cho tới năm lên 18. Dùng giờ rảnh rỗi để luyện kiến thức, cậu tự học La tinh và được một linh mục quảng đại hướng dẫn đức tin. Trong thâm tâm, cậu mơ ước được làm linh mục.
Năm 20 tuổi, Phêrô ghi danh học tại Đại Chủng Viện Grenoble. Năm 1834, thầy thụ phong linh mục và được trao cho coi hai xứ đạo suốt 5 năm. Sau đó, ngài xin phép Đức Giám Mục Giáo phận cho gia nhập dòng Đức Bà (Société de Marie, thường gọi là dòng Marists) do cha Jean-Claude Colin vừa sáng lập (1836) và được chấp nhận.
Cha Eymard phục vụ với tư cách là linh hướng cho các chủng sinh. Năm 1845, ngài được bầu làm bề trên hội dòng tại Lyon. Thế nhưng, lòng trí ngài vẫn hướng về một điều gì khác. Ngài có một tình yêu bừng cháy đối với Chúa Giêsu Thánh Thể. Ngài bị lôi cuốn vào sự hiện diện của Chúa trong bí tích cực trọng này.
Trong một ngày lễ kính Mình Máu Thánh Chúa, cha Eymard đã trải qua một cảm nghiệm đạo đức rất đặc biệt. Đang khi đi kiệu Mình Thánh, ngài cảm thấy sự hiện diện của Chúa Giêsu nóng ấm tựa như lò lửa hồng. Mình Thánh Chúa dường như bao chiếm lấy cha bằng tình yêu và ánh sáng. Ngài thưa lên với Chúa những nhu cầu tinh thần và vật chất của bổn đạo. Ngài nài xin lòng thương xót Chúa chạm tới mọi người như ngài.
Năm 1856, với sự chấp thuận của các bề trên, ngài đã thiết lập một hội dòng cho các linh mục chuyên tôn thờ Thánh Thể, gọi là Dòng Thánh Thể. Hai năm sau, ngài lập thêm dòng Nữ Tỳ Thánh Thể. Các nữ tu này cũng có một tình yêu đặc biệt đối với Chúa Giêsu Thánh Thể.
Cha Eymard cũng mở lớp dạy giáo lý chuẩn bị cho bổn đạo rước lễ. Ngài viết nhiều sách về bí tích Thánh Thể, được dịch ra nhiều thứ tiếng, ngày nay vẫn còn giá trị.
Cha Eymard sống cùng thời với cha Gioan M. Vianney. Cả hai cùng là bạn thân, Cha Vianney nói: “Một cộng đoàn linh mục tận hiến để tôn thờ Chúa Giêsu Thánh Thể, thật tốt đẹp biết bao! Hằng ngày tôi sẽ cầu nguyện cho công việc của cha Eymard!”.
Ngài đã trải qua nhiều đau khổ trong bốn năm cuối đời, trước những khó khăn và chê bai. Nhưng ngài vẫn cứ tiếp tục tôn thờ Chúa Giêsu Thánh Thể. Gương hy sinh và đời sống chứng tá của ngài đã giúp nhiều người tìm thấy ơn gọi trong hội dòng ngài đã thiết lập.
Cha Phêrô Julianô Eymard về trời ngày 01.08.1868, được 57 tuổi. Ngày 09.12.1962, Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII đã tôn phong Ngài lên Hiển Thánh, rồi Đức Giáo Hoàng Gioan-Phaolô 2 đã gọi Ngài là “Tông đồ phép Thánh Thể.
Lm. Sta-nít-la-ô Nguyễn Đức Vệ