Thứ Ba tuần XVIII Thường Niên
XIN TRUYỀN CHO CON ĐI TRÊN MẶT NƯỚC MÀ ĐẾN CÙNG THẦY
Lời Chúa: Mt 14, 22-36
Điều mà Hội Thánh khuyên dạy chúng ta trong các cơn nguy biến là hãy bình tĩnh, không được sợ hãi, không được hốt hoảng, vì khi chúng ta mất bình tĩnh, sợ hãi, hốt hoảng chúng ta sẽ không nhận ra Chúa bên cạnh chúng ta, chúng ta sẽ mất phương hướng, chúng ta sẽ không có cách điều trị thích hợp cho bản thân mình và rồi chúng ta sẽ chết trong nỗi tuyệt vọng, buông xuôi, cô đơn. Hãy lạc quan, tin tưởng, trông cậy vào Chúa để chúng ta vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình và rồi chúng ta sẽ chiến thắng tất cả.
Các tông đồ ngày xưa ở trên một chiếc thuyền bé nhỏ lênh đênh giữa biển khơi mênh mông không chỗ nương tựa. Đang khi đó, các ngài phải đối diện với gió lớn ngược chiều và sóng to, con thuyền tròng trềnh, chao đảo tiến lên quá khó khăn vất vả. Các ngài là những ngư phủ chuyên nghiệp đi biển, vậy mà rất sợ hãi. Sợ hãi đến nỗi không còn bình tĩnh để mà nhận ra Chúa đang đi trên mặt biển đến với các ngài nữa, mà các ngài tưởng Chúa là ma kìa: “ Khi ấy, Ðức Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán đám đông. Sau khi giải tán đám đông, Người đi riêng lên núi mà cầu nguyện. Chiều đến, Người vẫn ở đó một mình, còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ nhiều dặm, bị sóng đánh vì ngược gió. Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: “Ma đấy!”, và sợ hãi la lên “ ( Mt 14, 22 – 26 ).
Đàng khác, cả thánh Phêrô lúc này xin Chúa đi trên mặt biển để đến với Chúa, Chúa đồng ý, vậy mà khi thấy gió mạnh quá, ngài cũng hoảng sợ vì sắp bị chìm nên la lên xin Chúa cứu mình với: “ Ông Phêrô liền thưa với Người: “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”. Ðức Giêsu bảo ông: “Cứ đến!” Ông Phêrô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Ðức Giêsu. Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và bắt đầu chìm, ông la lên: “Thưa Ngài, xin cứu con với!” Ðức Giêsu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: “Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi? ” ( Mt 14, 27 – 31 ).
Các tông đồ sợ hãi ( sợ chết, sợ ma… ). Cái sợ này còn lớn hơn lời trấn an của Chúa. Do đó, nó đã làm cho các ngài mất ý chí, mất phương hướng, không còn nhận ra Chúa. Chúa biết nỗi sợ đó cho nên Chúa nói: “ Hãy yên tâm,Thầy đây, đừng sợ “ và rồi khi Chúa lên thuyền, sóng yên biển lặng ( Mt 14, 27, 32 ).
Nguyên nhân của sự sợ hãi này mà như Chúa nói là: “ Người hèn tin, tại sao mà nghi ngờ ? “ ( Mt 14, 31 ). Các tông đồ theo Chúa, có Chúa bên cạnh mà còn kém lòng tin thì huống hồ là chúng ta. Vì thế, chúng ta cầu xin Chúa cho chúng ta luôn vững tin vào Chúa dù trong bất cứ hoàn cảnh nào của cuộc sống. Chúng ta cầu xin Chúa cho những anh chị em đang gặp các nguy khốn luôn vững tin, cậy trông vào Chúa để xin Chúa cứu chữa.
Lạy Chúa, đức tin chúng con còn non yếu lắm, dễ bị sụp đỗ khi gặp thử thách, nghiệt ngã. Xin Chúa hãy luôn nói với chúng con như xưa Chúa đã nói với các tông đồ: “ Hãy yên tâm, Thầy đây, đừng sợ “ ( Mt 14, 27 ) để chúng con an tâm bước theo Chúa cho đến cùng. Amen.
Lm Micae Thành Nhân