Lạy Chúa, rất nhiều khi, chúng con đi theo Chúa, nhưng lại chẳng mang trái tim của Chúa. Chúng con không ít lần đã đóng khung người khác trong quá khứ tội lỗi của họ, ngăn cản họ tiến đến với Chúa bằng những lời xầm xì, khinh miệt: “Cái hạng ấy đi lễ thì ơn ích gì. Giuđa như nó mà cũng đi xưng tội cơ á, chắc mai trời có bão”. Chúng con cho rằng mình công chính hơn họ, nên có quyền kết án, loại trừ họ, để rồi, biết bao người vì thói hành xử đó của chúng con đã khiến tính tự ái của họ bị tổn thương mà bỏ nhà thờ, bỏ các Bí tích. Cũng có khi chúng con là những người mù túng quẫn, đáng thương, bị đẩy ra ngoài lề cuộc đời, nhưng vì chúng con không dám đối diện với sự thật đó, bởi sợ sự gièm pha của người khác, sợ mình quá tội lỗi để được Chúa thứ tha, nên chúng con đã dại dội, thà ngoan cố trong sự tăm tối của mình, còn hơn là đến với Chúa để được Chúa xót thương. Xin cho chúng con được can đảm kêu lên như anh mù: “Lạy Chúa, xin thương xót con. Xin nhìn đến lòng khao khát muốn thoát khỏi cảnh tăm tối của con, và dùng quyền năng của Ngài mà chữa lành con”.
gpbuichu.org
Mù vẫn “thấy” rõ hơn cả người sáng mắt
Trong đời sống thiêng liêng, liệu có khi nào chúng ta, là những người vẫn tự tin rằng mình “mắt sáng”, lại mù tối không nhận ra sứ mạng của Chúa Giêsu thậm chí còn ngăn...
