Thứ Bảy tuần XXXIII Thường Niên
THIÊN CHÚA KHÔNG PHẢI LÀ THIÊN CHÚA CÁC KẺ CHẾT, NHƯNG CỦA KẺ SỐNG
Lời Chúa: Lc 20, 27-40
Một câu hỏi tự bia ra thử thách Chúa. Dường như chúng ta có cảm nhận được rằng họ xem Chúa có phải từ trời cao đến hay không ? Vì theo như Tin Mừng theo thánh Gioan, Chúa đã nói với họ Chúa từ trời Chúa đến: “ Chúa bảo họ: Các ông thuộc hạ giới, còn tôi, tôi thuộc thượng giới. Các ông thuộc thế gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này “ ( Ga 8, 23 ). Họ hỏi Chúa mà chính họ cũng không biết gì về thế giới trời cao vô hình này. Chúa mà có trả, họ cũng chẳng hiểu biết, và chính bản thân họ ( Phái Sađđucêô ) không tin có sự sống lại. Câu hỏi đó là: “ Mấy người ấy hỏi Ðức Giêsu: Thưa Thầy, ông Môsê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải cưới lấy nàng, để gầy dựng một dòng giống cho anh hay em mình. Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. Người thứ hai, rồi người thứ ba đã lấy người vợ góa ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ? “ ( Lc 20, 28 – 33 ).
Câu hỏi hết sức hóc búa, cái hóc búa này thể hiện sự ngu dốt con người của họ. Nhưng đối với Chúa thì chẳng là gì cả. Chúa nói với họ rằng ở trần gian thì dựng vợ gả chồng, khi kẻ chết sống lại thì không có cưới vợ lấy chồng, họ sẽ không chết nữa, vì họ giống các thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa, vì họ là con cái của sự sống lại. Điều quan trọng Chúa muốn nói với họ rằng Thiên Chúa là chủ của sự sống, mà sự sống thì có sự sống đời này và đời sau. Sự sống đời sau là tiếp nối sự sống đời này.
Đối với Chúa, thời gian luôn luôn là hiện tại, bởi vì Chúa là chủ của thời gian, thời gian ở trong Chúa và mọi người dù có chết, không còn sống trong thời gian ở trần thế, nhưng đều sống cho Chúa. Như vậy, mặc dù tổ phụ Abraham, Isaác, Giacob đã chết rồi nhưng vẫn luôn sống trong Chúa. Do đó Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống chứ không phải Chúa của kẻ chết: “Ðức Giêsu đáp: Con ái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Môsê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Ðức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Apbraham, Thiên Chúa của tổ phụ Isaac, và Thiên Chúa của tổ phụ Giacóp. Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống. Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói: Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm. Quả vậy, họ không dám chất vấn Người điều gì nữa “ ( Lc 20, 34 – 40 ).
Sau câu trả lời của Chúa, không biết họ có hiểu không, nhưng những người luật sỹ tin có sự sống lại nên họ hiểu. Dù mọi người hôm đó có hay không có hiểu, chẳng một ai dám hỏi lại Chúa, vì Chúa nói quá đúng, quá hay. Chúa chính là vị tôn sư của họ.
Lạy Chúa, Chúa là Chúa của chúng con, xin cho chúng con biết tôn thờ Chúa cho phải đạo làm con Chúa của chúng con. Xin cho chúng con luôn biết nghe Lời Chúa dạy bảo để sống tốt ở trần gian với mọi người và sau này chúng con cũng sống với các thánh trên trời, bởi vì như thư Do Thái đã nói: “ Thế giới này là hình bóng của thế giới mai sau “ ( Dt 11, 3 ). Amen.
Lm Micae Thành Nhân
