• Thứ Năm tuần XXXIV Thường Niên
      GIÊRUSALEM SẼ BỊ CÁC DÂN NGOẠI CHÀ ĐẠP CHO ĐẾN THỜI KỲ DÀNH CHO CÁC DÂN NGOẠI CHẤM DỨT
      Lời Chúa: Lc 21, 20-28
      Mọi sự trên đời này đều là hữu hạn, chẳng có chi bền vững, ngay cả thành thánh Giêrusalem là niềm tự hào của dân Do Thái rồi cũng phải bị tàn phá, bị các dân ngoại chà đạp. Cuộc sống con người dường như có vẻ bình an, hạnh phúc, ngay cả việc người mẹ mang thai, sinh con, nuôi con thơ là niềm hạnh phúc vì được thực hiện thiên chức làm mẹ cũng trở thành nỗi khốn khổ: “ Khi ấy, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: Khi anh em thấy thành Giêrusalem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành. Bấy giờ, ai ở miền Giuđê, hãy trốn lên núi; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm. Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó! Vì sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ giáng xuống dân này. Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giêrusalem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại. Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển. Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc ” ( Lc 21, 20 – 28 ).
      Những điều ấy xảy ra cho chúng ta thấy cuộc đời này là bọt bèo, phù du, chóng qua, đừng bám víu vào nó mà hãy tin vào Chúa và thực hiện Lời Chúa dạy: “ Người quá biết ta được nhồi năn bằng gi, hẳn Người nhớ: Ta chỉ là cát bụi. Kiếp phù du tháng ngày vằn vỏi, tươi tắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoáng là xong, chốn xưa mình ở cũng không biết mình. Nhưng ân tình Chúa thiên thu vạn đại, dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn. Người xử công mình cả với đời con cháu “ ( Tv 103, 14 – 17 ).
      Các tông đồ và nhiêu người Do Thái ngày xưa đã nghe Lời Chúa dạy: “ Bây giờ những ai ở trong đất Giuđa, hãy chạy trốn lên núi, những ai ở trong thành, hãy rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành, vì những ngày ấy là những ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã chép “ ( Lc 21, 20 –22 ), cho nên các ngài và những người ấy được bình an. Chúng ta cũng hãy sống như các ngài, ngõ hầu chúng ta bình an khi Chúa đến.
      Chúng ta hãy nghe Lời Chúa nói: “ Lúc đó người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến “ ( Lc 21, 27 – 28 ). Nghĩa là khi chúng ta luôn làm theo Lời Chúa dạy bảo. Chúa sẽ cứu chúng ta và làm cho chúng ta không nao núng, sợ hãi, và vững tin vào Chúa là nơi chúng ta nương tựa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống.
      Lạy Chúa, chẳng có chi bền vững trên trần gian này, chỉ có Chúa mới là thành trì vững chắc cho chúng con nương tựa, xin Chúa cho chúng con luôn cậy dựa vào Chúa, luôn làm theo ý Chúa dạy, chúng con mới đứng vững trước những thử thách trong cuộc sống và mới được Chúa cứu chúng con trong ngày Chúa đến. Amen.