Trong cuộc sống, có không ít người bị chúng ta ghét vì những lý do trời ơi đất hỡi kiểu “mình không được như nó, thì ghét thôi”. Cũng có nhiều người bị ghét vì họ đáng ghét thực sự. Tuy vậy, dù cái ghét đó có hợp lý hay không, nó vẫn tạo nên một bức tường kiên cố ngăn cách giữa người với người. Cả hai phía đều không muốn chủ động phá đi bức tường đó, hoặc chỉ một phía muốn, phía kia lại không. Trong cả hai trường hợp, bức tường vẫn lù lù ở đó, càng ngày càng kiên vững, đến độ “thề không đội trời chung”, “có tôi không có nó”. Dĩ nhiên, khi đã ghét ai, chúng ta thường vơ đũa cả nắm, “ghét ai ghét cả tông chi họ hàng”, chẳng mấy khi ta nhận ra vẻ dễ thương, đáng mến của người đó.
gpbuichu.org
Viên ngọc quý bên trong một người bị căm ghét
Một người bị nhiều người Do Thái căm ghét, coi là kẻ dân ngoại, giặc ngoại xâm, kẻ tội lỗi, lại trở nên mẫu gương cho việc sống tinh thần mùa Vọng. Tại sao lại thế?
